1 khoảng lặng…… chỉ còn tiếng gió thổi từ khe cửa ùa vào căn phòng nơi mà ở đó có 1 trái tim đang đập mạnh , trái tim đang cháy trong lửa tình đập cùng nhịp với hơi thở tình yêu mãnh liệt , đôi mắt nó nhìn thẳng vào đôi mắt cô …. -Bộp…..bộp…. bộp… hay quá ! hát thêm bài nữa cho cô nghe đy Tiếng vỗ tay làm nó chợt tỉnh cơn mơ , hơ hơ bà này khôn ghê ta ? - ko ! đến lượt cô hát , định đánh trống lảng ah ?Khi nãy cô hứa rồi - Hứa khi nào ? - Ơ hay ! cô có hát ko ?
- Ko đấy ! làm gì nhau ? - Đừng có thách e ! - Nó vất cây đàn gita lên nệm ,2tay nó thọc néc vào bụng cô …. Làm cô ôm bụng co chân lên lăn trên tấm nệm.. bụng ko tấn công đc nó thọc vào nách cô….. - Hahaha….. thôi cô thua ! cô hát .....cô hát ...mà ! Bàn tay ma quái của Nó lợi dụng lúc ấy chạm vào ngực cô.. - Thử hàng xem nào ! chà rất lớn … rất đàn hồi ! hàng tuyển đây ! Nó thôi ko chọc cô nữa …… cái gì quá sẽ ko hay … - Hehe ! Sợ chưa ? - Hì hì !!! cô hát ko hay đừmg chê nha . mà e phải đệm đàn cho cô hát đó - Cô hát bài nào ! e đệm ko hay lắm đâu - Bộp…….. bộp….bộp…. tiếng mưa rơi trên mái tôn làm 2 trái tim đang nô đùa nhìn ra cửa sổ … - Chết mưa rồi ! e đưa cô về đy . - Hay cô ngủ lại bên phòng chị Huyền , mưa sắp đến rồi h về là ướt hết luôn . Cô ngập ngừng suy nghĩ 1 lát rồi nhất quyết đòi về Chắc cô ngại … thế là 2 cô trò đèo nhau về trên con đường tình yêu nó phóng như bay cứ gặp ổ gà là phang tới tấp ổ voi cũng lao vào ….. làm cô phải ôm sát nó - Này e có cố ý ko vậy ? xe cô mượn đó ! e đi zậy lần sau bạn cô ko cho đi nữa đâu. - Nó bất giác nghe zậy …… chạy chậm lại. Thầm trách mình : Tội nghiệp cho cô Nãy giờ ngồi sau sóc quá ! chắc rách con mẹ nó luôn cái màng trinh rồi…….. ! mày là thằng khốn nạn ích kỷ chỉ biết nghĩ cho riêng mình thôi San ạ !tao căm thù mày ! - tại e sợ trời mưa nên chạy nhanh quá nhìn đường ko kỹ ! cô có sao ko ? - em tốt với cô quá ! ngồi nãy giờ cô muốn rớit tim ra ngoài luôn nè ! lần sau ko để ông tướng chạy nữa ! http://mp3.zing.vn/bai-hat/Con-Mua-T.../ZWZC9UFD.html Người yêu ơi cỏ mềm đã héo khô Mặt hồ lá xác xơ những cơn đường vắng sương mờ Từng bước chân cuốn đi mùa thu xa lắm Để nỗi buồn cứ thế đến bao giờ? Và cơn mưa ngoài trời đêm gió lạnh Giật mình nhớ tới anh hãy chờ em anh nhé Và hãy cho nhau sát lại nụ hôn như bất ngờ Ngọt ngào như vô tình yêu anh ngàn lần hơn nữa ĐK: Một phút anh ngẩn ngơ, một phút em thầm mơ Đừng vội làm cơn mưa dâng kín trong lòng em Để trái tim ngủ quên, để nỗi đau triền miên Từng giọt buồn đánh rơi trên hàng mi ướt mềm Thổn thức ta nhìn nhau, hẹn ước cho ngày sau Trọn đời mình bên nhau đi nhé anh, tình yêu Vì chính em mà thôi, vì yêu anh mất rồi Sớm mai dành cho nhau tia nắng đầu tiên rạng ngời *** Mưa xa dần hàng cây Hạt mưa mơn man giây phút này Ánh sao đưa ta về bên nhau................ ...... (ĐK m đã héo khô. - hì hì.. mẹ đánh ko đau = ngồi sau đàn bà nhưng mà ngồi sau sẽ đc nhièu cái hay hơn….hehe chiếc atila dừng lại đỗ trước cổng trường cấp II - hên ghê ! ko gặp mưa ! cảm ơn em ! lần sau tiếp tục phát huy nha cưng cô bẹo vào má nó 1 cái nó đỏ mặt trước cử chỉ thân mật ấy ! đứng im như tượng gỗ - nè ! e sao thế ? - ah ! e ko sao cô vào trước đi ! trời sắp mưa rồi ! e đi bộ vào nhà dượng sát đây. - Uh ! cô về nha. Nhớ học bài đó, bữa sau cô kt mà ko thuộc là bt tay cô - Dạ ! cô cứ về đi chiếc atila chạy vào trong khu tập thể giáo viên để lại 1 ánh mắt dõi theo , nó muốn tận mắt thấy cô đã về tận phòng nó mới an tâm bước đi…. đã gần 1 tháng trôi qua kể từ hôm đó , đối với nó 1 tuần chỉ có 3 ngày là nó cảm thấy vui và hạnh phúc nhất vì đc ngồi cạnh bên người nó nhung nhớ ,yêu thương… - Em mở sách ra tối nay mình học bài điện phân Hì hì … điện phân ? nghe quen quen ! ah ! có trò vui trêu cô rồi - Thưa cô điện hoa là gì ạ?". - điện hoa ? ………ah ! Là khi em cần chúc mừng bạn em nhưng không thể đến được thì gọi điện cho bưu điện và họ sẽ mang hoa đến chúc mừng bạn thay em. - À, thế thì giờ cô khỏi cần giảng nữa, em hiểu điện phân là gì rồi. hehehe - !!!!! - em !…!…..! CỐC Cô trợn mắt ! nghiến răng ! cốc lên trán nó 1 cái đau điếng ! - Ui da ! cô lúc nào cũng đánh e - Cho chừa ! ko lo học suốt ngày chỉ lo trêu chọc người khác - Cô làm sao biết e ko lo học ! cho cô xem cái này Nó lấy trong ngăn kéo 1 sấp bài kiểm tra …đưa cho cô xem - Cũng tạm đc thôi - Sao chỉ tạm đc ? lầu đầu tiên e đc 9đ hóa đó ! - cô còn muốn đó ko là lần cuối cùng nữa kìa ! nó chán nản gục đầu xuống bàn , kể từ ngày học với cô nó đã cố gắng cày ngày cày đêm môn hóa để nhận lấy 1 lời khen 1 ánh mắt nhìn nó theo 1 cách khác nhưng chỉ nhận đc 1 câu nói vô cảm….. - này ! e sao thế dậy học bài tiếp đi . cô lấy tay lay nó…. Nhưng nó vẫn gục xuống và ……………………………… mắt dán vào cái tam giác quỷ bermuda , cái mu cao ngất hiện lên trong lớp quần rean xanh con quỷ trong nó thức giấc …… đèn dầu nó vặn lên bấc cao nhất ! dưới cái mu múp máp là cặp đùi non đc bó sát như muốn xé tan lớp vải rean khi cô trên ngồi ép đùi lên ghế. Nó khó chịu nó mồ hôi nó lấm tấm trên trán ! - này ! e sao thế ? Phải thoát ra khỏi tình cảnh này ngay ko mày liệt dương mất San ơi ! Nó ngước lên ,ko nhìn vào cái thiên đường ko xa ấy , nó nhìn cô và nói với giọng sầu não - Cô biết không? hôm qua em đi bác sĩ về, bác sĩ chẩn đoán mình bị bệnh lao. - trời ! sao em không đi chữa ngay đi. - Bác sĩ bảo hiện giờ thì bệnh của em vô phương cứu chữa em bị nặng lắm bệnh đã di căn rồi ! - Thế em bị bệnh lao phổi ah ? - Bệnh của em là cứ thấy con gái là lao vào. HeheheThời gian vô tình cứ lặng lẽ trôi qua ……………..! chỉ còn tiếng ve và mùa hè năm ấy ở lại ………..! ko gian yên tĩnh dành cho những bài tập xác định nguyên tố, cách cân bằng pt. Tiếng giảng bài êm tai nghe như cô phát thanh trên vov kể chuyện cổ tích Andersen! những tiếng mắng mỏ, cái cốc sưng trán nổ cả đom đóm hay cái nhéo tai đau đến tận sáng hôm sau cũng chỉ để cho nó chú ý hơn ngoan hơn ko chọc phá để cô giảng cho nó nghe những kiến thức quý giá sẽ là hành trang theo nó khi bước đến mái trường mới với bao điều bỡ ngỡ bao người xa lạ nhìn nhau với những ánh mắt lạnh lùng, nơi ấy sẽ ko còn đc nhìn thấy bóng dáng thướt tha ấy mỗi ngày. tiếng cười khúc khích trong veo ấy khi nghe nó kể những câu truyện cười mà nó gần như phải thức trắng cả đêm để lục tung google để đọc đi đọc lại, chỉ cần cô cười là nó cảm thấy trái tim mình ấm áp bt bao !!! với nó yêu là làm cho người ấy cười !!! đơn giản chỉ có thế ….. Những buổi học như thế cứ trôi đi ! những khoảng khắc trôi qua thật đẹp để lại những kỷ niệm ko thể xóa nhòa cho dù dòng thời gian vô tình phủ lên lớp bụi mờ. Hôm nay là sáng chủ nhật ! chả phải đi học, bài vở cấp II thì cũng chả có gì mà phải học cho nhiều… Nó nằm trên giường chân gác chữ ngũ, hai tay làm gối, suy nghĩ về người ấy ! nó cười hình như trong cô tồn tại 2 con người giống như đa nhân cách ấy lúc thì rất người lớn và nghiêm khắc khi thì như trẻ con làm nũng với nó đòi nghe nó đàn nó hát muốn nghe nó kể truyện cười ……có khi nửa đêm khó ngủ cô nhắn tin với nó -nhóc kể chuyện cho ta nghe đy nó:Kể chuyện ? chuyện gì ? khuya rồi sao ko ngủ đy ? mai lên lớp ngáp ngáp tụi hs nó cười cho…xấu mặt lêu lêu Cô: kệ ta. Lát nữa ngủ Nó: mình chơi trò kể truyện nha .Mỗi người 1 câu cô:Kể ntn ? nó:Ngày xửa ngày xưa trong 1 khu rừng cô:Có 1 nàng công chúa tên là Thảo hihi nó: Mặc dù xinh đẹp nhưng nàng vô cùng bướng bỉnh nên dù đã 20t mà vẫn chưa có người yêu cô: xí chẳng qua là nàng ko thèm thôi.hj nó: Một hôm trong 1 lần đi cổ vũ đua xe cô: IM ! vớ vẩn nhỉ, nàng dịu dàng đáng yêu là thế never nhá nó: ờ àh quên.trong 1 lần dạo chơi nàng bị 1 con yêu tinh bắt cóc cô: Nàng sợ lắm,kêu gào nhưng ko ai cứu nó: trong lúc mất điện thì siêu nhân San xuất hiện cô: á super men mặc quần chữ Y.haha nó: CHàng mặc 1 bộ vec,cưỡi mây cô: đến giải cứu nàng công chúa nó: chàng bị thương khi giết con yêu tinh bằng ngọn thương dấu trong quần cô: công chúa rơi nước mắt vì lo cho chàng ,biết ơn chàng nhiều lắm nó: chàng bế công chúa lên ngựa trở về lâu đài cô: trên đường về công chúa than đói bụng nó: 2 người ghé vào quán PHỞ ĐƯỜNG TĂNG làm 2 tô cháo lòng tiết canh cùng 2xị rượu, cô: khùng ! nó: phê như con tê tê, chàng vụng về làm đổ chén nước mắm vào người. cô: hôi kinh ! nó: trời ko còn sớm, đường về tuy ko xa nhưng người ta bốc mùi chi bằng 2ta tìm 1 quán trọ nghỉ ngơi cô: bt làm sao đc ?nàng cũng mệt nhoài sau 1 ngày dài... (ngây thơ kaka dính bẫy nha...nàng có chạy đằng trời) nó: tối đó sau khi tắm chàng ôm nàng ngủ ngon...............híhíhí cô : còn khuya !ai cho ôm ? khùng ngủ đy nó: ngủ ngon nha.......angel ! ********************** -cô thật đáng yêu ! - haizzzzzzzzzzz ……….!!!! làm sao để tiến xa hơn nhỉ ? cứ thế này ko hay lắm ! thời gian ko còn nhiều , mình sắp thi tn rồi sắp ko còn đc bên cô mỗi tuần rồi………. - làm sao ta ? nó vò đầu bức tóc , đập đầu vào gối tự tử, nó chả nghĩ ra cách nào……. Nó nhìn vào cái nokia 6300 …. 1 ý tưởng lóe lên trong đầu nó… - hehe. Lần này cô chết với em
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét